Video Clip, Video Clip Hot, Diễn đàn Video Clip
CHÀO MỪNG CÁC BẠN
Đến với Diễn đàn Video Clip
Hãy góp sức xây dựng Diễn đàn bằng cách đăng ký làm thành viên chính thức ngay từ bây giờ bạn nhé !
Video Clip, Video Clip Hot, Diễn đàn Video Clip
CHÀO MỪNG CÁC BẠN
Đến với Diễn đàn Video Clip
Hãy góp sức xây dựng Diễn đàn bằng cách đăng ký làm thành viên chính thức ngay từ bây giờ bạn nhé !


Hãy đến với Diễn đàn Video Clip, bạn sẽ được chia sẻ những bộ phim 18+ cực hay, phim cấp 3 cực hot và phim người lớn cực đã !
 
Trang chủTrang chủ  Trang ChínhTrang Chính  PortalPortal  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Similar topics
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Latest topics
» Toàn văn bài phát biểu của Tổng thống Obama ngày 24/5/2016
Trên sa mạc và trong rừng thẳm (Chương 08) I_icon_minitimeTue May 24, 2016 8:17 pm by nguyenvantu77

» How To Make Sex Last Longer In Bed?
Trên sa mạc và trong rừng thẳm (Chương 08) I_icon_minitimeMon Jan 11, 2016 11:44 pm by nguyenvantu77

» Caribbeancom 090215-001 Mao Saito For Manko Lovers
Trên sa mạc và trong rừng thẳm (Chương 08) I_icon_minitimeSat Dec 19, 2015 8:39 am by sexonline

» Caribbeancom 090115-961 Mikuni Maisaki
Trên sa mạc và trong rừng thẳm (Chương 08) I_icon_minitimeSat Dec 19, 2015 8:39 am by sexonline

» Caribbeancom 082815-958 Momoka Sakai
Trên sa mạc và trong rừng thẳm (Chương 08) I_icon_minitimeSat Dec 19, 2015 8:36 am by sexonline

» Caribbeancom 082715-001 Mei Matsumoto For Manko Lovers
Trên sa mạc và trong rừng thẳm (Chương 08) I_icon_minitimeSat Dec 19, 2015 8:35 am by sexonline

» Caribbeancom 082615-957 Mahiro Yozora
Trên sa mạc và trong rừng thẳm (Chương 08) I_icon_minitimeSat Dec 19, 2015 8:34 am by sexonline

» Caribbeancom 082515-956 Miina Minamoto
Trên sa mạc và trong rừng thẳm (Chương 08) I_icon_minitimeSat Dec 19, 2015 8:32 am by sexonline

» Caribbeancom 082315-955 Marina Matsumoto, Moeha
Trên sa mạc và trong rừng thẳm (Chương 08) I_icon_minitimeSat Dec 19, 2015 8:27 am by sexonline

» Caribbeancom 082315-001 Marina Matsumoto, Moeha For Manko Lovers
Trên sa mạc và trong rừng thẳm (Chương 08) I_icon_minitimeSat Dec 19, 2015 8:26 am by sexonline

» Caribbeancom 082215-954 Mai Hagino
Trên sa mạc và trong rừng thẳm (Chương 08) I_icon_minitimeSat Dec 19, 2015 8:22 am by sexonline

» Caribbeancom 082115-953 Miwa Kimura
Trên sa mạc và trong rừng thẳm (Chương 08) I_icon_minitimeSat Dec 19, 2015 8:21 am by sexonline

» Caribbeancom 082015-952 Saki Hujii
Trên sa mạc và trong rừng thẳm (Chương 08) I_icon_minitimeSat Dec 19, 2015 8:19 am by sexonline

» Caribbeancom 081815-951 Mei Matsumoto
Trên sa mạc và trong rừng thẳm (Chương 08) I_icon_minitimeSat Dec 19, 2015 8:18 am by sexonline

» Caribbeancom 081615-949 Nene Kinoshita
Trên sa mạc và trong rừng thẳm (Chương 08) I_icon_minitimeSat Dec 19, 2015 8:17 am by sexonline

» Caribbeancom 081515-948 Misaki Tsubasa
Trên sa mạc và trong rừng thẳm (Chương 08) I_icon_minitimeSat Dec 19, 2015 8:13 am by sexonline

» Phim Sex Nhật Bản
Trên sa mạc và trong rừng thẳm (Chương 08) I_icon_minitimeSun Jul 26, 2015 10:57 am by nguyenvantu77

» Caribbeancom 041015-850 Mio Ozora – Beaty Girl Japan Porn Video Uncensored
Trên sa mạc và trong rừng thẳm (Chương 08) I_icon_minitimeSat Jul 25, 2015 8:25 am by nguyenvantu77

» TUYỂN TẬP LOẠN LUÂN
Trên sa mạc và trong rừng thẳm (Chương 08) I_icon_minitimeTue Aug 26, 2014 9:49 am by motcoidive

» Cách để nấu món thịt kho thật ngon
Trên sa mạc và trong rừng thẳm (Chương 08) I_icon_minitimeTue Jun 17, 2014 12:11 am by seolentop

Hot hot hot
Most Viewed Topics
Tuyển tập Phim Cấp 3 Châu Á (Phim 18+)
Bộ phim Nhật ký cô giáo (18+)
Bộ phim Tình thầy trò (18+)
Kho phim người lớn (cấm trẻ em dưới 18 tuổi)
Bộ phim Ma cáo - Hồ ly tinh (18+)
Kho truyện người lớn
Bộ phim Mối tình với mẹ kế (18+)
Bộ phim Từ điển phòng the (18+)
Blog xem phim sex nổi tiếng ở Việt Nam
Tuần trăng mật (18+)
Phim 18+
KD-00123 Slut Okita Apricot Pear Soup Force In Force
*
SMD-63 S Model 63 – Okinawa Beach Girl
*
PPPD-177 Receptive, Beautiful and Busty Costume Play Soap Miss – Miina Kanno
*
MKD-S09 Kirari Vol. 9 – Yui Mami
*
Navigation
 Portal
 Diễn Đàn
 Thành viên
 Lý lịch
 Trợ giúp
 Tìm kiếm
Girl Xinh
March 2024
MonTueWedThuFriSatSun
    123
45678910
11121314151617
18192021222324
25262728293031
CalendarCalendar
Statistics
Diễn Đàn hiện có 2701 thành viên
Chúng ta cùng chào mừng thành viên mới đăng ký: win123456

Tổng số bài viết đã gửi vào diễn đàn là 418 in 326 subjects
Thống Kê
Hiện có 2 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 2 Khách viếng thăm :: 1 Bot

Không

Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 72 người, vào ngày Mon Apr 30, 2012 11:24 pm

Click vào +1 để ủng hộ diễn đàn.
Share | 
 

 Trên sa mạc và trong rừng thẳm (Chương 08)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
nguyenvantu77
Admin
nguyenvantu77

Tổng số bài gửi : 382
Points : 1185
Reputation : 8
Join date : 25/04/2011
Age : 47
Đến từ : Viet Nam

Trên sa mạc và trong rừng thẳm (Chương 08) Empty
Bài gửiTiêu đề: Trên sa mạc và trong rừng thẳm (Chương 08)   Trên sa mạc và trong rừng thẳm (Chương 08) I_icon_minitimeSat Jun 25, 2011 4:09 pm

Click vào +1 để cảm ơn bài viết này.
Share
Trên sa mạc và trong rừng thẳm

(Henryk Sienkiewicz 1846-1916)

Chương 8




Đêm nhạt hẳn. Lẽ ra mọi người đã lên lạc đà, nhưng đột nhiên họ trông thấy một con chó sói sa mạc, đuôi cụp xuống, chạy ngang qua khe núi, cách đoàn người chừng trăm bước và sang tới phía cao nguyên bên kia khe, nó tiếp tục chạy, vẻ sợ hãi, dường như đang chạy trốn một kẻ thù nào đó vậy. Trên các sa mạc ở Ai Cập không có loài dã thú nào có thể khiến cho sói phải sợ hãi, nên cảnh này khiến cho bọn Ả Rập, Xuđan rất lo lắng. Cái gì vậy nhỉ?

Liệu có phải những người đuổi theo đã đến hay không? Một tên Bêđuin leo lên một tảng đá cao, song vừa đưa mắt nhìn, hắn đã vội vội vàng vàng tụt ngay xuống.

- Lạy Đấng tiên tri! - Hắn bối rối và sợ hãi kêu to. - Có lẽ sư tử đang chạy tới chỗ chúng ta, gần lắm lắm rồi!

Ngay lúc đấy, bên kia phiến đá vang lên tiếng sủa trầm trầm: “gâu”, “gâu”. Nghe thấy thế, Xtas và Nen đồng thanh kêu lên:

- Xaba! Xaba!

Vì tiếng kêu đó có nghĩa là “sư tử” theo ngôn ngữ Ả Rập nên bọn Bêđuin lại càng hoảng sợ hơn, riêng Khamix bật cười nói:

- Tôi biết con sư tử này.

Nói xong hắn liền huýt sáo liên tục, và ngay lập tức, một con chó ngao khổng lồ nhảy xổ vào giữa đám lạc đà. Trông thấy bọn trẻ, nó liền nhảy tới, mừng rỡ đến nỗi vật ngã cả Nen, lúc cô bé giang tay ra đón nó, rồi nhẩy chồm lên mình Xtas, rồi vừa kêu vừa sủa nó chạy vòng quanh hai đứa mấy lần liền, rồi lại vật ngã Nen, lại nhảy chồm lên người Xtas, rồi mãi sau, nằm xẹp xuống chân chúng, nó bắt đầu hào hển thở.

Hai sườn nó hõm sâu vào, từ cái lưỡi đang thè lè ra nhểu xuống những dải bọt, nhưng con chó vẫn ve vẩy đuôi và ngước cặp mắt đầy tình thương yêu nhìn Nen, như muốn bảo “Cha cô chủ ra lệnh cho tôi bảo vệ cô, nên tôi có mặt ở đây!” Bọn trẻ ngồi xuống hai bên hông nó và bắt đầu vuốt ve nó.

Hai tên Bêđuin, vốn chưa từng trông thấy một con vật nào tương tự như thế, vừa kinh ngạc nhìn nó vừa lắp đi lắp lại: “Lạy đức Ala, thật là một con chó khổng lồ”, còn nó, nó bình thản nằm đó một hồi lâu, sau đó ngẩng đầu lên, hít hít không khí vào cái mũi màu đen, trông hệt như một cái nấm cục to tướng, đánh hơi và nhảy vọt về phía đống lửa đã tắt ngấm, cạnh đó là các thứ xương xẩu còn sót lại.

Và ngay lập tức, xương cừu, xương dê bắt đầu kêu rau ráu, nát vụ n ra như nhữ ng cuộng rơm trong hàm răng khoẻ mạnh của nó. Sau tám người ăn, kể cả u già Đina và Nen, những thứ đó còn bỏ lại khá nhiều, thừa đủ ngay cả đối với một con chó khổng lồ như nó.

Song, bọn Xuđan lại bối rối vì sự xuất hiện của con chó. Hai tên chủ lạc đà gọi Khamix ra một bên, trao đổi với hắn, vẻ lo lắng, thậm chí khích động nữa.

- Chính Iblix(1) mang con chó này tới đây! - Ghebơrơ kêu lên. - Chứ làm cách nào nó có thể tìm được tới đây với lũ trẻ, bọn chúng nó đi bằng tàu hoả tới Garắc kia mà?

- Hẳn nó theo vết lạc đà. - Khamix đáp.

- Chuyện không hay rồi. Ai trông thấy nó bên cạnh chúng ta đều nhớ đoàn ta và chỉ đường mà ta đi qua. Dứt khoát phải khử nó thôi.

- Nhưng bằng cách gì chứ? - Khamix hỏi.

- Có súng đây, mày cầm lấy nổ thẳng vào đầu nó.

- Có súng, nhưng tôi không biết bắn. Các ông biết bắn chăng...

Khamix thì hoạ may có thể biết tí chút, vì đã mấy lần Xtas mở và đóng súng khi có mặt hắn, nhưng hắn thương con chó, vì trước khi bọn trẻ tới Mêđinét, chính hắn đã từng chăm sóc và yêu mến nó. Hắn thừa biết rằng, cả hai tên Xuđan không hề có tí khái niệm gì về việc sử dụng loại vũ khí kiểu mới nhất này, rằng chúng không thể dùng nổi.

- Nếu các ông không biết bắn, - hắn nói với nụ cười láu cá, - thì chỉ có thằng bé tín đồ Thiên Chúa kia là có thể giết nổi con chó mà thôi, nhưng vì khẩu súng này có thể bắn liền mấy phát một lúc, nên tôi khuyên các ông chớ đưa cho nó làm gì.

- Lạy Thượng đế phù hộ! - Iđrix đáp. - Nó sẽ bắn hạ chúng ta như một lũ cun cút ngay.

- Chúng ta có dao đây. - Ghebơrơ lưu ý.

- Ông cứ thử xem, nhưng hãy nhớ cho rằng, ông cũng còn có cả cái cổ họng mà con chó sẽ cắn đứt đôi, trước khi ông kịp đâm nó.

- Vậy làm thế nào được bây giờ? Khamix nhún vai.

- Tại sao các ông lại muốn giết con chó nhỉ? Dù các ông có phủ cát lên xác nó, thì linh cẩu cũng sẽ bới ra, bọn người đuổi theo sẽ tìm thấy xương nó và sẽ biết rằng chúng ta không vượt sang bên kia sông Nin mà chạy trốn phía bờ bên này. Cứ để cho nó chạy theo chúng ta. Khi bọn Bêđuin đi lấy nước, còn chúng ta ẩn trong khu núi, thì ta vẫn có thể yên lòng vì con chó sẽ ở lại bên cạnh bọn trẻ con. Lạy đức Ala! May mà nó tới từ bây giờ đấy, chứ nếu không, nó có thể lần theo vết chúng ta, dẫn bọn người đuổi theo ta đến tận xứ Bécberơ. Ta cũng không cần phải nuôi ăn nó, vì nếu như thức ăn thừa của chúng ta không làm cho nó đủ no, thì nó chẳng khó khăn gì không kiếm ra một con linh cẩu hoặc một con chó núi. Cứ để nó yên, tôi bảo các ông, và chớ có mất thì giờ bàn luận thêm làm gì nữa.

- Có thể mày nói có lí đấy. - Iđrix đáp.

- Nếu tôi có lí, thì tôi sẽ cho nó thêm ít nước, để tự nó không cần phải chạy ra sông Nin và không đến các làng mạc làm gì.

Thế là số phận của Xaba đã được định đoạt. Được nghỉ ngơi tí chút và được ăn uống no nê, nó tớp cạn trong nháy mắt chậu nước và chạy theo đoàn người với những sinh lực mới.

Lúc này, họ đi lên một vùng cao bằng phẳng bị gió thổi làm cho mặt cát gợn sóng lăn tăn; từ trên đó có thể nhìn thấy những khoảng sa mạc mênh mông về cả hai phía. Bầu trời có màu đỏ ngọc trai. Những cụm mây nhẹ nhàng tập trung ở phương Đông đổi thay như đá tản bạch, rồi bỗng nhiên nhuốm màu vàng chói.

Một tia sáng loé lên, một tia thứ hai, rồi mặt trời - như thường lệ ở những vùng miền Nam, nơi gần như không có hoàng hôn và bình minh - không phải mọc từ từ mà vọt ra từ sau các đám mây như một cột lửa, làm tràn ngập chân trời một làn ánh sáng chói lọi.

Trời vui lên, đất vui lên, và mắt người chợt phát hiện ra những vùng cát rộng vô bờ.

- Ta phải đi thật nhanh, vì ở chỗ này, người ta có thể thấy chúng ta ngay từ xa. - Iđrix nói.

Đàn lạc đà đã được nghỉ ngơi và uống nước phóng đi với tốc độ của loài nai. Xaba tụt lại sau, nhưng không cần phải lo là nó sẽ bị lạc đường, không xuất hiện tại chỗ nghỉ chân gần nhất. Con lạc đà một bướu, trên đó gã Iđrix đi cùng với Xtas, chạy ngay sau con lạc đà chở Nen, nên bọn trẻ có thể trò chuyện thoải mái với nhau.

Cái chỗ ngồi mà bọn Xuđan làm, tỏ ra rất tuyệt, và quả thực, trông cô bé ngồi trong đó hệt như một con chim non trong tổ. Cô bé không thể nào ngã được, dù có ngủ say,và nhịp đi khiến cô ít bị mệt hơn rất nhiều so với lúc đêm. Ánh sáng rự c rỡ ban ngày cũng khiến cho bọn trẻ thêm phấn chấn. Xtas hi vọng rằng nếu như Xaba đã đuổi kịp chúng, thì chắc cuộc truy đuổi cũng thế. Em chia sẻ ngay niềm hi vọng này với Nen, cô bé mỉm cười với em, nụ cười đầu tiên từ khi bị bắt cóc:

- Thế bao giờ họ đuổi kịp chúng ta? - Nen hỏi bằng tiếng Pháp để Iđrix không hiểu được.

- Không biết. Có thể hôm nay, có thể mai, cũng có thể hai ba ngày nữa.

- Nhưng lúc trở về chúng mình không phải đi lạc đà nữa chứ hở anh?

- Không. Chúng ta chỉ cần đi tới sông Nin, rồi đi theo sông Nin tới En Vaxta.

- Thế thì hay quá, ôi, hay quá!

Tội nghiệp cho Nen, cô bé trước kia vốn thích cưỡi lạc đà là thế, mà bây giờ rõ ràng đã quá chán chuyện đó rồi.

- Theo sông Nin... tới En Vaxta và về với ba! Cô bé nhắc lại bằng giọng ngái ngủ.

Và vì ở chỗ nghỉ trước Nen không được ngủ đẫy giấc, nên giờ đây cô bé lại thiếp đi say sưa, một giấc ngủ mà người ta thường ngủ lúc gần sáng sau những cơn mệt mỏi vô cùng. Trong khi đó, bọn Bêđuin thúc lạc đà đi không kịp thở, và Xtas để ý thấy chúng đi vào sâu trong sa mạc.

Vì vậy, để cho lòng tin của Iđrix về chuyện trốn khỏi cuộc truy đuổi bị lung lay, đồng thời để cho hắn thấy rằng, chính mình đang rất tin vào cuộc truy đuổi, Xtas bèn nói:

- Các ông rời xa sông Nin và sông Bahơrơ Duxép, nhưng chuyện đó cũng chẳng giúp được gì cho các ông đâu, bởi lẽ người ta sẽ không truy tìm các ông ngay trên bờ sông, nơi có làng mạc nối nhau san sát, mà sẽ truy tìm sâu trong sa mạc kia.

Iđrix hỏi:

- Làm sao mày biết chúng tao tách khỏi sông Nin nếu từ đây không nhìn thấy bờ sông?

- Vì rằng mặt trời đang ở phương Đông của bầu trời, đốt nóng lưng chúng ta, điều đó có nghĩa là chúng ta đang rẽ về phía Tây.

- Mày là một thằng bé thông minh đấy. - Iđrix nói với vẻ thán phục. Lát sau hắn nói thêm:

- Nhưng bọn chúng chẳng đuổi kịp chúng tao đâu, và mày cũng đừng hòng trốn thoát.

- Không, - Xtas đáp, - tôi không đi trốn đâu... trừ khi cùng với con bé.

Và em trỏ Nen đang ngủ say sưa.

Cho tới trưa, họ đi gần như không kịp thở, nhưng khi mặt trời cao trên bầu trời và bắt đầu thiêu đốt, thì bọn lạc đà, vốn ít khi toát mồ hôi, giờ đây cũng đổ mồ hôi ròng ròng và tốc độ chạy chậm hẳn lại. Những khối đá và cát lở tích lại vây bọc lấy đoàn người và vật. Những khe núi về mùa mưa biến thành lòng suối - được gọi là các suối cạn mỗi lúc một thấy nhiều hơn. Cuối cùng, khe này khuất hoàn toàn giữa các khối đá. Song vừa tụt từ yên xuống đất, chúng liền kêu thét lên và chạy về phía trước chốc chốc lại cúi người xuống và vứt đá về trước mặt. Chưa kịp xuống yên, Xtas nhìn thấy một cảnh tượng kì quái: giữa các bụi cây khô khốc mọc trên đáy khe, một con rắn nhô ra, và quằn quại trườn đi nhanh như chớp giữa các hòn đá, nó biến mất vào trong một cái hang kín đáo nào đó chỉ có nó biết. Bọn Bêđuin hăng lên đuổi theo nó, Ghebơrơ cũng cầm dao nhảy tới tiếp tay. Song vì mặt đất không bằng phẳng, khó lòng ném đá hoặc đâm dao trúng con rắn, nên chẳng mấy chốc cả ba đều quay trở lại, mặt lộ rõ vẻ kinh hoàng.

Và những tiếng kêu thông thường của dân Ả Rập lại vang lên:

- Lạy đức Ala!

- Kinh quá!

- Ghê khiếp quá!

Rồi tất cả hai tên Xuđan bắt đầu nhìn Xtas với cái nhìn kì lạ, vừa thăm dò, vừa có ý hỏi, khiến Xtas không hiểu ra sao cả.

Trong khi đó, Nen đã xuống khỏi lưng lạc đà, và mặc dù cô bé ít mệt hơn hồi đêm, nhưng Xtas vẫn trải đệm cho cô bé nằm xuống, để có thể - như em nói - giãn gân cốt. Bọn Ả Rập xúm vào ăn trưa, song bữa ăn chỉ gồm bánh khô và quả chà là với một ngụm nước. Chúng cũng không cho lạc đà uống nước, vì hồi đêm đã uống no. Nét mặt Iđrix, Ghebơrơ và bọn Bêđuin vẫn đầy lo lắng, cuộc nghỉ chân trôi qua lặng lẽ. Cuối cùng, Iđrix kéo Xtas ra một bên và bắt đầu căn vặn em với vẻ mặt đầy bí ẩn lo lắng:

- Mày có trông thấ y con rắn không?

- Thấy chứ.

- Không phải mày niệm chú để nó hiện ra trước mặt chúng tao đấy chứ?

- Không.

- Hôm nay chúng tao sẽ gặp một chuyện chẳng lành nào đó, vì bọn ngốc kia không giết được con rắn.

- Các ông sẽ gặp giá treo cổ.

- Câm đi. Cha mày có phải là phù thuỷ không?

- Phải. - Xtas đáp không do dự và hiểu ngay ra rằng, bọn người hoang dã và mê tín này xem việc con rắn xuất hiện như một điềm xấu báo trước cuộc trốn chạy của chúng sẽ không thành.

- Thế có nghĩa là chính cha mày phái nó đến. Iđrix đáp. - Nhưng lẽ ra ông ta phải hiểu rằng, chú ng tao có thể sẽ trả thù mày vì phép phù thuỷ của ông ta.

- Các ông sẽ chẳng làm gì tôi hết, và bọn con trai mụ Phátma sẽ phải chịu tội khi tôi bị hành hạ.

- Mày cũng đã hiểu được điều đó kia à? Nhưng hãy nhớ rằng, nếu như không có tao, thì mày đã bị túa máu ra dưới cái roi của thằng Ghebơrơ rồi, cả mày lẫn con nhóc.

- Vì thế nên tôi sẽ bênh vực riêng ông thôi, còn Ghebơrơ sẽ chui đầu vào sợi thừng treo cổ.

Nghe thấy thế, Iđrix nhìn nó một lúc lâu như kinh ngạc rồi nói:

- Mạng sống của chúng tao chưa nằm trong tay mày, mà mày đã nói như ông chủ chúng tao không bằng...

Rồi lát sau hắn thêm:

- Mày là một thằng bé kì lạ mà tao chưa hề gặp bao giờ. Cho tới nay tao đối tốt với chúng mày, nhưng mà y đừng có tưởng bở và đừng doạ tao..

- Chúa sẽ trừng trị tội phản bội. - Xtas đáp.

Rõ ràng là sự tự tin thể hiện trong giọng nói cậu bé cùng với điểm gở dưới dạng con rắn trốn thoát,đã khiến cho Iđrix lo lắng vô cùng. Đã ngồi trên lưng lạc đà rồi, hắn còn lặp lại mấy lần liền:

“Phải! Tao đã đối xử tốt với chúng mày!”, dường như để phòng xa, hắn muốn khắc điều đó vào trí nhớ của Xtas; rồi tiếp đó, hắn bắt đầu lần tràng hạt làm bằng vỏ hồ đào và cầu nguyện.

Vào khoảng hai giờ trưa, mặc dù là tiết mùa đông, cái nóng vẫn trở nên ngột ngạt khác thường. Trên trời không một gợn mây, còn chân trời lại ngả sang màu xám. Trên đầu đoàn người có mấy con diều hâu bay lượn, những đôi cánh dang rộng của chúng trải bóng đen di động trên mặt cát vàng hoe. Trong bầu không khí nóng bỏng cảm thấy như có mùi khét. Bọn lạc đà tuy vẫn không ngừng chạy nhanh, nhưng bắt đầu kêu những tiếng lạ tai. Một tên Bêđuin đi tới gần Iđrix:

- Sắp có chuyện chẳng lành rồi. - Hắn nói.

- Mày nghĩ sao? - Tên Xuđan hỏi.

- Lũ ma dữ đã đánh thứ c gió đang ngủ ở phía Tây sa mạc, gió đã dậy từ mặt cát và đang chạy lại phía chúng ta.

Iđrix hơi nhổm người trên yên, nhìn ra phía xa rồi nói:

- Đúng thế. Gió thổi từ phía Tây và phía Nam, nhưng thông thường gió này không dữ tợn như gió khơmasin(2), - Tuy thế, ba năm trước chính nó đã vùi kín cả một đoàn người ở gần Abu Hamen, và cho mãi tới mùa đông vừa rồi mới để lộ xương cốt họ ra.

Ualla! Nó có đủ sức để trít kín mũi lạc đà và hút khô nước trong các túi đựng nước.

- Phải phóng thật nhanh để nó chỉ quệt một cánh vào ta thôi.

- Nó đang thổi thẳng vào mặt chúng ta, không thể tránh nó được đâu.

- Nó càng tới nhanh thì càng qua nhanh chứ sao.

Nói thế, Iđrix liền vung roi thúc lạc đà, bọn khác cũng làm theo gương hắn. Suốt một hồi lâu chỉ nghe toàn tiếng roi đập trầm đục, tựa như tiếng vỗ tay, và tiếng thét: Yalla!... Về phía Tây Nam, chân trời màu trắng đục lúc trước nay đã sẫm lại. Trời vẫn rất nồng nực, mặt trời thiêu đốt đầu những người đi. Lũ diều hâu hẳn là đã lên rất cao, vì bóng cặp cánh của chúng mỗi lúc một thu nhỏ lại và cuối cù ng biến mất.

Trời trở nên ngột ngạt.

Bọn người Ả Rập kêu thét thúc lạc đà đến khô cổ, sau đó chúng im lặng. Một sự tĩnh mịch chết chóc bao trùm, chỉ thỉnh thoảng bị gián đoạn bởi tiếng rền rĩ của những con vật. Hai con cáo cát(4) nhỏ xíu, với cặp tai to tướng chạy vụt qua gần đoàn người về phía đối diện.

Tên Bêđuin vừa nói chuyện với Iđrix lại cất tiếng nói, tiếng hắn nghe rất lạ, dường như không phải là tiếng của hắn nữa:

- Sẽ không phải là gió thường đâu. Bọn ma dữ đang ám chúng ta rồi. Tất cả là tại con rắn...

- Tao biết! - Iđrix đáp.

- Nhìn kìa, không khí đang run rẩy. Mùa đông thường không có thế này.

Quả thật làn không khí bị nung bỏng bắt đầu rung động, và do ảo giác của mắt, người ta thấy như cả mặt cát cũng run rẩy theo. Lão Bêđuin cởi cái mũ đẫm mồ hôi trên đầu xuống và nói:

- Trái tim sa mạc đang đập nhịp sợ hãi.

Cùng lúc đó, tên Bêđuin thứ hai đang đi dẫn đầu đoàn lạc đà chợt quay lại và kêu lên:

- Đến rồi! Đến rồi đấy!

Quả thực, gió đã đến. Phía xa xa xuất hiện một thứ gì trông tựa một đám mây màu sẫm, đang mỗi lúc một vươn lên cao và tiến nhanh lại phía đoàn người. Những sóng không khí ở sát chung quanh bắt đầu xao động, những hơi gió giật bất thần bắt đầu cuộn xoáy cát. Đây đó hình thành những chiếc phễu, dường như đang có ai đó lấy gậy khoan xoáy vào mặt cát sa mạc. Nhiều nơi tạo nên các cơn xoáy tít trông giống như những cột, phía dưới nhỏ, phía trên xoè ra như một ngù lông. Song tất cả những hiện tượng đó chỉ diễn ra trong một chớp mắt mà thôi. Đám mây mà người dẫn đầu đã thấy trước đó, giờ đang phi lại với một tốc độ nhanh không thể tưởng tượng nổi. Người lẫn vật dường như bị một cánh chim khổng lồ quật vào mình. Chỉ trong một giây, mắt và miệng của mọi người đều đầy bụi đất. Những đám mây bụi bao phủ cả bầu trời, che khuất mặt trời khiến chung quanh tối mịt. Mọi vật bắt đầu biến đi trước mắt mọi người, thậm chí, cả những con lạc đà gần nhất cũng ẩn ẩn hiện hiện như trong một làn sương mù. Không phải tiếng xào xạc - vì trên sa mạc không có cây cối - mà là tiếng gầm rú của cơn lốc nhấn chìm tiếng gọi của người dẫn đường và tiếng kêu rống của loài vật. Trong không khí có mùi gì như mùi khí than. Lũ lạc đà đứng sựng lại, quay ngược hướng gió, vươn dài những cái cổ xuống đất, khiến cho mũi chúng gần như chạm vào mặt đất.

Song bọn Xuđan không muốn dừng lại, bởi lẽ những đoàn người, vật dừng lại trong cơn bão cát thường bị lấp kín. Khi ấy, tốt nhất là phóng theo chiều gió, song Iđrix và Ghebơrơ không thể làm điều đó, vì như thế có nghĩa là quay trở lại Phaium, nơi chúng đang e sợ là sẽ có những người săn đuổi chúng. Vì vậy, khi đợt tấn công thứ nhất của cơn bão vừa qua đi, chúng lại thúc lạc đà phi tiếp tục.

Trời đất tạm thời yên tĩnh, nhưng cái bóng tối màu hung hung đỏ tan loãng ra vô cùng chậm chạp, vì mặt trời không thể xuyên nổi qua làn bụi đang treo lơ lửng trong không khí. Những hạt cát nặng hơn bắt đầu rơi xuống phủ đầy các khe hở và chỗ gãy trên mặt yên, nằm lại trong các nếp quần áo. Mỗi một hơi thở, người và vật lại hít bụi vào, thứ bụi khiến phổi khó chịu và lạo xạo trong răng họ.

Thêm nữa, cơn lốc có thể lại sắp nổi lên, che mờ hoàn toàn trời đất. Xtas chợt nghĩ rằng, nếu trong lúc tối trời như thế mà nó được ngồi trên cùng một con lạc đà với Nen, thì chúng có thể quay lại và chạy theo chiều gió về phía Bắc. Biết đâu, trong bóng tối và sự quay cuồng của các sức mạnh thiên nhiên, bọn kia sẽ không thể nhìn thấy chúng, và nếu như chúng đến được một cái hang bất kì nào đó trên sông Bahơrơ Duxép bên sông Nin, thì chúng sẽ thoát:

Iđrix và Ghebơrơ sẽ không dám đuổi theo chúng, vì ngay lập tức bọn ấy sẽ lọt vào tay các cảnh sát địa phương.

Cân nhắc điều ấy xong, Xtas bèn thúc vào tay Iđrix và nói:

- Đưa cho tôi bầu nước.

Iđrix không từ chối, vì mặc dù buổi sáng họ đã ngoặt sâu vào sa mạc và hiện đang cách sông khá xa, nhưng vẫn còn rất nhiều nước, lạc đà lại đã uống no nước trong đợt nghỉ lúc đêm rồi. Thêm nữa, là một người quen thuộc với sa mạc, hắn hiểu rằng, sau cơn bão thường có mưa, và khi ấy những khe cạn lại biến thành dòng suối tạm thời trong một thời gian.

Xtas quả thật cũng muốn uống nước, nên nó bèn tu đẫy, rồi không trả lại bầu nước cho Iđrix, nó lại động vào vai tên này:

- Hãy dừng lại đã.

- Làm gì? - tên Xuđan hỏi.

- Tôi muốn ngồi sang lạc đà của cô bé để cho nó uống nước.

- Mụ Đina có bầu nước lớn hơn bầu của tao cơ mà.

- Nhưng bà ấy tham ăn tục uống lắm nên chắc là đã tu sạch rồi. Mà chắc cũng đã có rất nhiều cát lọt vào cái chỗ ngồi mà các ông đã làm thành hình cái sọt. Bà Đina không thể đối phó nổi chuyện đó đâu.

- Gió sẽ nổi lên ngay bây giờ, nó sẽ lại phủ đầy thôi.
- Thế thì cô bé càng cần phải có người giúp đỡ.

Iđrix quất cho lạc đà một roi, họ yên lặng đi một lúc.

- Sao ông không trả lời? - Xtas hỏi.

- Bởi tao đang nghĩ nên trói mày vào yên, hay nên trói tay mày ra đằng sau.

- Ông điên à?

- Không đâu. Nhưng tao đoán mày định làm gì.

- Dù sao thì người ta cũng sẽ đuổi kịp chúng ta, tôi chẳng cần làm việc ấy đâu.

- Sa mạc nằm trong tay Thượng đế.

Họ lại yên lặng. Những hạt cát lớn hơn đã rơi xuống hoàn toàn, trong không khí chỉ còn lại thứ bụi đỏ nhỏ xíu tựa như bụi tuyết, qua đó, mặt trời trông tựa như một miếng đồng đỏ quạch.

Nhưng đã có thể nhìn được xa hơn. Phía trước đoàn người giờ đây đang là một vùng bằng phẳng, trên đó, những cặp mắt tinh tường của bọn Ả Rập lại nhìn thấy một đám mây. Đám mây này cao hơn đám lú c trước, thêm nữa, từ đó thò ra những cái cộ t, trông tựa những ống khói khổng lồ, phía trên phình rộng ra.

Nhìn thấ y thế, tim bọn người Ả Rập và Bêđuin run lên, vì chúng nhận ra ngay rằng đó là những cơn lốc cát khổng lồ(3). Iđrix đưa hai tay lên đến gần tai và bắt đầu vái cơn xoáy lốc đang lao tới. Lòng tin của hắn vào một vị Thượng đế duy nhất không cản trở hắn thờ cúng và kinh sợ những vị thần khác, nên Xtas nghe rõ lời hắn khấn:

- Lạy thần! Chúng con là con cháu của thần, xin thần chớ vùi dập chúng con.

Còn “thần” thì đã lao tới và quật vào lũ lạc đà với một sức mạnh khủng khiếp khiến chúng gần như ngã rạp xuống mặt cát.

Bọn súc vật giờ đây dồn lại thành một đám chật kín, đầu quay vào trong, hướng vào nhau. Cả những khối cát to lớn chuyển động.

Đoàn người bị chìm trong một thứ bóng tối còn đậm đặc hơn lúc trước, và trong bóng tối đó, bay vụt qua sát cạnh đoàn người là những vật gì đó nhoè nhoẹt, còn tối hơn nữa, tựa như những con chim khổng lồ hay những con lạc đà bị bão cuốn đi. Bọn Ả Rập sợ rúm người lại tưởng chừng như đó là hồn ma của những người và vật đã bị chết vùi dưới cát hiện về. Trong tiếng gầm thét của cơn bão lốc, nghe thấy những giọng nói kì lạ, khi thì như tiếng than khóc nức nở, khi tựa tiếng cười sằng sặc, khi lại giống như tiếng gào rú kêu cứu. Song đó chỉ là ảo giác. Đoàn người bị đe doạ bởi một nỗi nguy hiểm thực tế trăm lần kinh khủng hơn. Bọn Xuđan hiểu rõ rằng, nếu một trong số các vòi rồng cát được tạo thành liên tục giữa lòng cơn bão mà tóm lấy chúng vào vòng xoáy của mình, thì nó sẽ vật ngã người cưỡi và xua tán loạn đàn lạc đà, còn nếu nó đứt gãy và đổ xuống đầu chúng, thì chỉ trong nháy mắt chúng sẽ được phủ vùi trong một nấm mộ bằng cát khổng lồ, trong đó, chúng sẽ phải chờ cho đến khi một cơn bão tiếp đó làm phơi xương cốt của chúng ra.

Xtas thấy quay cuồng cả đầu óc, hơi thở bị nghẹt trong lồng ngực và cát khiến em mờ cả mắt. Song dường như đôi lúc em nghe thấy tiếng khóc và tiếng kêu của Nen, nên chỉ nghĩ tới cô bé mà thôi. Tranh thủ lúc lạc đà đang đứng xúm xít thành một đám, mà Iđrix thì đang không thể chú ý tới em, em liền quyết định sẽ khẽ khàng lao sang lạc đà của Nen, không phải để chạy trốn nữa mà để giúp đỡ và động viên cô bé. Song khi em vừa mới gập chân vào và đưa tay ra định bíu lấy cái yên của Nen thì một bàn tay khổng lồ của Iđrix đã tóm lấy em mà giật. Tên Xuđan nhấc em lên như một chiếc lông, đặt ngay trước mặt và bắt đầu trói em bằng dây thừng, rồi sau khi trói chặt tay em lại, hắn đặt em nằm ngang qua yên. Xtas nghiến chặt răng cố chố ng cự, song chỉ vô ích. Cổ họng khô bỏng, mồm đầy cát, em không thể và cũ ng không muốn thuyết phục Iđrix rằng, em chỉ muốn sang giúp cô bé chứ không có ý định trốn.

Song chỉ lát sau, cảm thấy ngạt thở, em bắt đầu kêu lên, giọng đã nghẹt đi:

- Cứu lấy cô bé... Cứu lấy cô bé!

Song bọn Ả Rập chỉ nghĩ đến việc cứu lấy bản thân chúng thôi. Gió thổi kinh khủng đến nỗi chúng không thể ngồi nổi trên lưng lạc đà, mà lạc đà cũng không thể đứng yên tại chỗ. Hai tên Bêđuin, cùng với Khamix và Ghebơrơ nhảy xuống đất để nắm lấy sợi thừng buộc vào dây cương ở hàm dưới của lạc đà. Đẩy Xtas về phía sau yên, Iđrix cũng làm như vậy. Bọn súc vật cố dang rộng chân để chống lại cơn lốc điên cuồng, nhưng chúng không đủ sức, và cả đoàn, bị sỏi quật như hàng trăm ngọn roi quất, bị cát xói như kim châm, bắt đầu quành đi và lùi lại, lúc nhanh, lúc chậm. Chốc chốc, cơn lốc lại tạo thành vũng dưới chân lạc đà, thỉnh thoảng cát và sỏi lại dồn đống hai bên sườn lạc đà, trong chớp mắt tạo thành những đống cao đến đầu gối chúng, hoặc cao hơn nữa. Cứ thế, giờ này sang giờ khác, nỗi nguy hiểm mỗi lúc một thêm kinh khủng.

Mãi sau, Iđrix hiểu rằng, cứu cánh cuối cùng là ngồi lên lạc đà và phi theo chiều gió. Song điều đó cũ ng có nghĩa là quay lại phía Phaium, nơi toà án Ai Cập cùng giá treo cổ đang chờ chúng.

“Hà! Biết làm thế nào?” - Iđrix nghĩ thầm. - “Cơn bão cũng sẽ cản chân bọn đuổi theo, khi nào nó ngớt, ta sẽ lại quay về phía Nam”.

Và hắn bắt đầu thét gọi đồng bọn lên lưng lạc đà. Khi ấy chợt xảy ra một điều làm cho tình thế thay đổi hoàn toàn.

Đột nhiên có một thứ ánh sáng mờ xám chiếu xuyên qua những đám mây tối tăm gần như đen. Rồi đó, bóng tối lại trở nên dày đặc hơn, nhưng đồng thời, sấm ngủ trên cao, bị gió lốc đánh thức dậy, bắt đầu lên tiếng trong vùng nằm giữa Sa mạc Ả Rập và Sa mạc Libi, tiếng sấm to, dữ dằn, có thể nói là thịnh nộ. Ngỡ như từ trời cao, những trái núi và những tảng đá đang lăn sầm sập xuống. Tiếng sấm điếc tai mỗi lúc một mạnh thêm, lớn lên, làm rung chuyển cả thế giới, chạy quanh vòm trời, đôi chỗ bùng nổ với một sức mạnh khủng khiếp, tưởng như cả vòm trời bị vỡ vụn ra, đổ sụp xuống trái đất, rồi tiếp đó, lại lan đi với tiếng ầm ù trầm đục kéo dài, để rồi lại bùng nổ, lại đứt gẫy thành những tia chớp giật nhoáng nhoàng, những là n sét chết người, hạ xuống thấp, dâng lên cao, gầm gào và kéo dài(5).

Gió lặ ng đi như kinh hoàng, rồi một lúc sau, khi từ một nơi nào đó vô cùng xa thẳm, cổng trời sập then lại sau lưng lũ sấm, và một sự im lặng chết chóc bao trùm.

Song một giây sau, tiếng của người dẫn đường vang lên trong bầu tĩnh mịch đó:

- Thượng đế thống trị cả bão lốc! Chúng ta được cứu sống rồi!

Họ lại lên đườ ng. Song bao phủ họ là một bóng tối đen như mực, đến nỗi mặc dù lũ lạc đà chạy rất gần nhau, đoàn người vẫn không trông thấy nhau, và thỉnh thoảng họ lại phải kêu to lên để không lạc nhau. Thỉnh thoảng, một tia chớp màu đỏ, hoặc xanh lét soi rõ khoảng không gian đầy cát nhưng khi chúng biến đi, bóng tối lại càng trở nên dày đặc hơn, đến nỗi muốn đi phải giơ tay sờ soạng. Mặc dù niềm hưng phấn mà tiếng kêu của người dẫn đường đã gieo vào lòng bọn Xuđan, song chúng vẫn còn lo lắng, chính vì chúng đang mò mẫm, hoàn toàn không biết đi về phía nào, không biết liệu chúng có đi lộn lại thành vòng tròn, hoặc đi về phía Bắc hay không. Lũ lạc đà vấp liên tục, nên không thể đi nhanh được.

Thêm nữa chú ng thở rất to và rất lạ, khiến cả bọn ngỡ như toàn bộ sa mạc đang thở dồn vì kinh hãi. Cuối cùng, những giọt mưa to tướng đầu tiên bắt đầu rơi xuống, cơn mưa gần như bao giờ cũng xuất hiện sau cơn bão, và đồng thời, giọng người dẫn đường vang lên trong bóng đêm:

- Khe cạn!...Họ đang đứng trên bờ khe núi. Lũ lạc đà dừng lại trên bờ, rồi sau đó chúng bắt đầu thận trọng lần bước xuống lòng khe.

___________________________________________________
(1) Iblix: vua quỷ.
(2) Cũng là loại gió Tây Nam, nhưng thổi về mùa xuân.
(3) Loại cáo nhỏ hơn cáo thông thường, còn gọi là cáo phenêch.
(4) Đó là những vòi rồng cát.
(5) Tác giả đã có lần nghe một tiếng sấm kéo dài gần nửa giờ
không dứt ở gần Ađen (chú thích của tác giả).


________________________________________
Click vào đây để xem Chương 8b (Chương 9)
Click vào +1 để cảm ơn bài viết này.
Về Đầu Trang Go down
https://xemphim18online.forumvi.com
 

Trên sa mạc và trong rừng thẳm (Chương 08)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» Trên sa mạc và trong rừng thẳm (Chương 32)
» Trên sa mạc và trong rừng thẳm (Chương kết)
» Trên sa mạc và trong rừng thẳm (Chương 15)

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Video Clip, Video Clip Hot, Diễn đàn Video Clip :: Giải trí :: Truyện :: Truyện nước ngoài-
Click vào +1 để ủng hộ diễn đàn.